Thơ hay tuổi học trò cùng hoa phượng vĩ những ngày hè
Mùa hoa phượng nở gợi cho ta bao ký ức tưởng chừng như bị vùi quên. Là mái trường, thầy cô và bè bạn. Là tấm chân tình ta vội lén trao nhau dưới gốc cây cằn cỗi. Là những cánh phượng hồng anh ép hình cánh bướm mỏng manh tặng em sau mỗi chiều tan lớp…
Và sau đây, mời các bạn cùng xem qua những áng thơ tình sưu tầm rất hay và lãng mạn về hoa phượng, loài hoa này tựa như một dấu chấm phẩy cho những cuộc chia ly, chia ly bè bạn, chia ly thầy cô, chia ly những mối tình.
Nhớ mùa phượng xưa
Thơ: Phạm Hải Đăng
Qua dìa nhặt cánh phượng rơi
Tiếng ve níu gọi như mời hạ sang
Trời cao buông giọt nắng vàng
Vi vu gió thổi âm vang sáo diều
Sáo diều lẫn tiếng ve kêu
Làm cho xa cách bạn yêu… thầy hiền
Bậu cười rạng rỡ nét duyên
Ngượng ngùng cánh phượng hồn nhiên một thời
Tìm trong nhung nhớ hạ ơi !
Mà sao mây trắng chiều trôi bồng bềnh
Nỗi buồn đeo mãi chênh vênh
Nâng niu cánh phượng buồn tênh nỗi lòng
Bậu ơi, còn nhớ phượng hồng
Sân trường thuở ấy, nỗi lòng ngày xưa
Thương sao nói mấy cho vừa
Bên hàng phượng vĩ bậu chưa thấy về
Phượng hồng ai thả sông quê
Mải mê qua ngắm say mê một mình
Mình ên qua cứ lặng thinh
Hạ dìa, phượng nở thắm tình trong qua./.
Mơ về mùa hoa phượng
Thơ: Sinh Hoàng
Nắng trải dài trên con đường phượng đỏ
Con đường tình còn đó dấu khắc ghi
Cành phượng trao em bằng mối tình si
Cả hai đứa như có gì e thẹn
Nâng cánh phượng anh trao em bẽn lẽn
Má ửng hồng cúi mặt chẳng nói chi
Cũng vậy thôi anh đâu có hơn gì
Muốn nói yêu em sao mà ấp úng
Anh ra đi vui đời trai gươm súng
Chốn biên cương gió núi quyện mây trời
Mang trong lòng đỏ tươi màu phượng vĩ
Màu tin yêu mơ hạnh phúc lứa đôi
Đường quân hành qua thôn bản xa xôi
Qua bao dốc bao đèo qua bao suối
Mang theo cả tấm tình em ngời ngợi
Chiều biên cương dâng nỗi nhớ vợi vời
Mơ lần về một ngày hè nắng mới
Dìu nhau đi trên con đường phượng rơi
Màu hoa đỏ màu tình yêu rực cháy
Phương thắm tươi phượng thắm bên trời.
Xin đừng buồn hoa phượng
Thơ: Phú Sĩ
Sao người cứ buồn mùa hoa phượng
Mấy yêu thương một thuở tan trường
Xa rồi dẫu lắm sầu vương
Người ơi đừng để mùa thương phượng sầu
Phượng vẫn nở thắm màu nắng hạ
Mấy mùa hoa mấy nẻo đường xa
Chân tình câu hát giao hòa
Ngọt ngào hương thắm màu hoa học trò
Người ơi chớ sầu lo nên nỗi
Tuổi phượng hồng mộng mị rồi thôi
Qua rồi một thuở êm trôi
Chút tình còn giữ bồi hồi chuyện xưa.
Nhớ mùa phượng vĩ
Thơ: Phan Hạnh
Nhìn hoa phượng vĩ trên cây
Nhớ thời cắp sách thơ ngây đến trường
Hè về lưu luyến vấn vương
Chuyền nhau lưu bút thân thương trao lời
Cho dù xa cách đôi nơi
Những ngày hoa bướm vui chơi nhớ hoài
Đàn ve gảy khúc bên tai
Màu hoa đỏ thắm lắt lay tâm hồn
Cuộc đời biển cạn non mòn
Vẫn luôn nhớ mãi gót son dại khờ
Rượt nhau chạy nhảy ven bờ
Tim yêu rung động đến giờ chưa quên.
Mùa hoa phượng
Thơ: Nguyễn Kim
Lời nào tả hết nỗi nhớ mong
Tình xưa bạn cũ mãi bên lòng
Mỗi mùa phượng thắm đầy mơ mộng
Nỗi nhớ trào dâng ngập cả lòng
Người xưa xa cách có biết không?
Tiếng ve nức nở thắt cỏi lòng
Tim nghe ray rức nhiều mơ mộng
Xác phượng tả tơi bởi gió giông
Nhớ thương lặng lẻ nén vào lòng
Có nỗi bâng khuâng lệ chảy trong
Xa xa trời ấy có chạnh lòng
Mỗi mùa phượng nở có nhớ không?
Bao nhiêu năm ve sầu nức nở
Bấy nhiêu lần thương nhớ trường xưa
Chùm phượng hồng trong gió đong đưa
Nỗi thương nhớ mỗi mùa phượng nở..!
Tháng chín khai trường
Thơ: Quách Tỉnh
Tháng chín về nghe trống giục vang xa
Em thướt tha áo dài bay trong nắng
Bầu trời xanh và mây trôi lặng lặng
Đi đến trường cố gắng học hành thôi
Một mùa hè ghi nhớ chẳng phai phôi
Hoa Phượng đỏ bồi hồi bên cửa lớp
Hàng mi cong dưới cây bàng tán rợp
Nấc nghẹn ngào chia tay lớp ngày xưa
Tháng chín về đâu đó những cơn mưa
Ngày khai trường em như vừa tuổi mới
Những ước mơ không bao giờ chờ đợi
Hứa với lòng vươn tới một vì sao
Áo trắng hương xưa
Thơ: Nguyên Thạch
Áo trắng ngày mai bước theo chồng
Gởi lại cho ai tình trắng trong
Mỗi mùa thu đến mà ấp ủ
Kỷ niệm tình xưa chút hương nồng.
Áo trắng đâu còn đứng vân vê
Mắt biếc chờ ai đón em về
Cánh hoa phượng đỏ ai ấp ủ
Gắn nụ tình lên mái tóc thề.
Áo trắng bên trời quá xa xăm
Ở đây trăng đượm buồn tháng năm
Mỗi độ hè về hoa Phượng đỏ
Như đôi mắt ai nhỏ lệ thầm.
Áo trắng giờ đây ở bên chồng
Hương xưa còn đọng khắp hư không
Canh khuya chợt thức, nghe hụt hẫng
Cứ ngỡ còn bên mái tóc bồng!
Áo trắng trở màu lá vàng thu
Gió ơi, xin gởi mấy điệu ru
Tiễn người áo trắng vào miên viễn
Ôm kỷ niệm buồn mãi thiên thu.
Xem thêm
Hoa phượng Mùa hoa phượng Phượng đỏ Phượng vĩ Thơ về hoa phượng Tuổi học trò
Thảo luận